Ma Sách Tông chính thức bước vào cuộc đụng độ sinh tử với Kiếm Thần Tông. Trong Đại Quản Gia là Ma Hoàng chap 698, khoảng cách thực lực giữa Hạ Tam Tông và Trung Tam Tông đã được thể hiện một cách không thể chối cãi, khiến ngay cả những người tự tin nhất cũng phải cúi đầu nhìn lại chính mình.
Sau khi được Đan Thanh Sinh chỉ dẫn cách tu luyện song sinh thần hồn, Trác Phàm đã bước vào trận khiêu chiến tiếp theo cùng các đồng môn. Đối thủ lần này là Kiếm Thần Tông, một trong những thế lực đại diện cho Trung Tam Tông thực sự.
Ma Sách Tông ra trận với quân số chỉ chín người do thiếu vắng Lục Hạt. Tuy nhiên, Trác Phàm vẫn tuyên bố quyết tâm chiến đến cùng, bất chấp bất lợi về quân số. Tinh thần này khiến trưởng lão Bình Phán phải lên tiếng xác nhận và tuyên bố khai chiến.
Trong bầu không khí căng thẳng đó, người lĩnh đội của Kiếm Thần Tông là Ôn Đào – một đệ tử Hóa Hư cảnh tứ trọng – đã thể hiện sự khiêm nhường hiếm thấy. Hắn không giấu giếm nỗi lo trước sức mạnh của Trác Phàm, thậm chí còn lên tiếng mong được “thủ hạ lưu tình”. Trác Phàm đáp lễ đầy khí chất và khiêm tốn, khiến không khí giữa hai bên trở nên kỳ lạ – vừa lịch sự, vừa nặng trĩu áp lực.

Sau khi thông đạo được mở, hai bên bước vào chiến trường sơn cốc. Trác Phàm chủ động lùi lại phía sau, nhường phần đối đầu đầu tiên cho các đồng môn. “Muốn đánh với ta, phải vượt qua đồng đội của ta trước,” hắn tuyên bố.
Ôn Đào ngay lập tức cởi áo choàng, bước lên với khí thế một chọi nhiều. Hắn tuyên bố sẽ một mình đối phó toàn bộ đội hình Ma Sách Tông, dù trong đó có những cao thủ Hóa Hư cảnh tam trọng. Tiết Trường Long – người được xem là mạnh nhất sau Trác Phàm – cảm thấy bị xúc phạm. Hắn tung ra chiêu thức trấn phái: cự ấn thổ hoàng sắc từ trên trời giáng xuống.
Tuy nhiên, Ôn Đào chỉ nhẹ nhàng tránh né, sau đó dùng hai ngón tay phóng ra một đạo kiếm khí. Cự ấn bị chẻ đôi. Tiết Trường Long lập tức phun máu, gục xuống. “Chỉ một chiêu,” đám đông xôn xao. Và còn chưa dùng đến thần hồn.
Sự chênh lệch hiện rõ. Không phải là chênh lệch một trọng tu vi, mà là khoảng cách giữa hai tầng trời. Tiết Trường Long dù bất phục, vẫn phải thừa nhận: “Chúng ta đã lên tới Trung Tam Tông nhờ Trác Phàm, nhưng bản thân vẫn chỉ là đệ tử Hạ Tam Tông mà thôi.”
Chưa dừng lại, Ôn Đào tiếp tục đánh bại Bạch Luyện dễ dàng. Dù nói rằng mình đã “thủ hạ lưu tình”, phong thái tự tại và sự nhẹ nhàng khi ra tay khiến tất cả đều cảm nhận rõ sự chênh lệch – không chỉ ở sức mạnh, mà còn ở tâm thế.
Điểm đáng nói là Ôn Đào không hề kiêu ngạo. Hắn hiểu lễ nghĩa, nói chuyện hòa nhã, hành xử khiêm tốn. Tuy nhiên, chính sự vượt trội quá rõ của hắn đã vô tình trở thành một sự khinh thường tự nhiên, khiến những người như Tiết Trường Long càng thêm cay đắng.
Ở phía xa, Trác Phàm nở nụ cười quỷ dị. Dường như, tất cả đã nằm trong tính toán của hắn.
Chương 698 của Đại Quản Gia Là Ma Hoàng không đơn thuần là một trận chiến. Đó là hồi chuông cảnh tỉnh cho Ma Sách Tông – rằng vinh quang có thể được trao tặng bởi một người, nhưng muốn giữ lấy thì cả tông môn phải tự mình bước đi con đường của riêng họ.
Đại Quản Gia Là Ma Hoàng tiếp tục khẳng định vị trí là một trong những bộ truyện tiên hiệp hấp dẫn nhất hiện nay. Và Trác Phàm – dù luôn đứng sau – vẫn là người âm thầm xoay chuyển cả cục diện.