Trong bối cảnh làn sóng phim zombie đã trở nên bão hòa, sự trở lại của đạo diễn Danny Boyle và biên kịch Alex Garland với 28 Years Later vẫn khiến làng phim dậy sóng. Tiếp nối di sản của 28 Days Later, phần hậu truyện lần này không chỉ khai thác yếu tố sinh tồn giữa cơn đại dịch mà còn mang theo nhiều ẩn dụ chính trị gai góc, phản ánh tâm lý hậu Brexit của nước Anh.
Bộ phim mở đầu bằng một hình ảnh quen thuộc nhưng đầy sức nặng: một nước Anh hoang tàn, nơi người dân co cụm sinh sống trên một hòn đảo biệt lập, được bảo vệ bởi địa hình thủy triều ngăn cách với đất liền. Tại đây, Jamie (Aaron Taylor-Johnson) và vợ là Isla (Jodie Comer) dạy con trai Spike tuân thủ nghiêm ngặt luật lệ cộng đồng để sinh tồn. Bên ngoài, virus rage – cơn thịnh nộ – vẫn âm ỉ dù gần như đã biến mất khỏi thế giới.

28 Years Later không giấu giếm thông điệp chính trị khi khắc họa một cộng đồng thuần chủng, bảo thủ và mang nặng tư tưởng biệt lập. Những hình ảnh về Nữ hoàng Anh, quân đội thời Thế chiến I, hay thơ Rudyard Kipling được lồng ghép như một cách khẳng định bản sắc Anh quốc. Nhưng khi đặt cạnh cảnh những thây ma trần truồng lăn lộn trên đất liền, bộ phim khơi dậy cảm giác bất an về một bản sắc dân tộc đang bị đe dọa – một cơn ác mộng Brexit đẫm máu.
Cốt truyện tập trung vào hành trình cha con Jamie và Spike rời đảo để trải nghiệm thế giới thật – nơi hiểm họa luôn rình rập. Mặc dù họ đã được huấn luyện kỹ lưỡng, nhưng khi đối diện với thực tế, những quyết định cảm tính và vô lý của họ lại khiến người xem không khỏi lắc đầu. Đặc biệt là ở nửa sau phim, khi Isla trở thành nhân vật trung tâm, bộ phim bắt đầu hé lộ những nỗi đau sâu kín về sự mất mát, tình mẫu tử và sự giằng xé nội tâm giữa an toàn cá nhân và trách nhiệm tập thể.
Boyle và Garland mang đến một tác phẩm kinh dị xen lẫn chính trị đầy ẩn dụ. Hình ảnh ấn tượng, diễn xuất chắc tay, nhưng nội dung chưa đủ bùng nổ.
28 Years Later làm mới thể loại zombie bằng việc giới thiệu những dạng sinh vật bị nhiễm mới: từ những kẻ chạy điên loạn cho đến “slow-lows” bò lổm ngổm và cả những con có khả năng kết nối xã hội. Dưới bàn tay của Boyle, những cảnh hành động được quay bằng cụm camera iPhone tạo hiệu ứng quay chậm kiểu Matrix trở nên ấn tượng. Thế nhưng khi được lặp đi lặp lại, hiệu ứng này dần mất đi sự mới lạ.
Tuy nhiên, không thể phủ nhận vẻ đẹp của những khung hình trong phim. Những cánh đồng vàng, những con đường ngập nước và khung cảnh hoàng hôn trên đường đê gợi cảm giác nên thơ, đối lập với sự rùng rợn của những xác sống. Đây chính là thế mạnh của Boyle – biến chất kinh dị thành một bản giao hưởng thị giác.

Dù vậy, 28 Years Later chưa thể chạm tới tầm vóc của tác phẩm gốc. Nội dung thiếu đột phá, nhân vật hành xử bất hợp lý và thông điệp chính trị còn gây tranh cãi khiến bộ phim dễ gây chia rẽ trong cảm nhận khán giả. Nhưng có lẽ, đó chính là chủ ý của Boyle và Garland: tạo ra một tiền đề đầy kích thích cho hai phần tiếp theo trong bộ ba phim.
“28 Years Later có thể chưa phải là đỉnh cao, nhưng nó là bước khởi đầu đầy tham vọng trong một hành trình đẫm máu và đầy suy tư về căn tính con người giữa thời kỳ hỗn loạn.”
Điểm số
Hạng mục | Điểm |
---|---|
Cốt truyện | 3.0 |
Diễn xuất | 4.0 |
Hình ảnh & kỹ thuật | 4.5 |
Hiệu ứng zombie | 3.5 |
Giá trị thông điệp | 3.0 |
Tổng thể | 3.6 |
28 Years Later hiện đang được chiếu tại các rạp Việt Nam với tựa Việt hóa là 28 Năm Sau: Hậu Tận Thế.